Mình cũng yêu nhau được hơn 7 tháng rồi đấy, vì duyên của mình khác mọi người nên cách tỏ tình của anh cũng khác hẳn. Anh đâu có hỏi "em đồng ý làm người yêu anh chứ" như mọi người đâu. Anh khẳng định luôn là "Em đồng ý làm vợ anh nhé". Lúc đó em vừa ngạc nhiên mà nực cười nữa. Em làm gì có cơ hội phản kháng đâu vì em cũng yêu anh mà.
Trải qua sóng gió cho mối tình yêu xa, em nhận ra mình yêu anh thật nhiều dù chẳng có những kỉ niệm bên nhau như bao mối tình khác. Ngày lễ, cuối tuần chẳng có anh kề bên, lúc buồn vui anh không thể nắm tay em để chia sẻ cùng em... Và nhiều lắm những lúc tủi thân vì muốn nhìn thấy ai kia lắm mà không được. Nhưng tất cả cũng sẽ chẳng là gì nếu ta tin, yêu và hiểu nhau anh nhỉ?

Anh cũng thế anh nhé! Em biết anh mệt mỏi vì công việc, dạo này lại hút nhiều thuốc nên sức khỏe không được tốt. Em không thể ở bên chăm sóc cho anh. Em thấy thương anh lắm. Anh cố gắng lên, em không thể bên cạnh nhưng vẫn sẽ dõi theo anh hàng ngày. Nếu có thể anh hãy cố gắng thực hiện ý định của mình đi nhé! Điều ấy tốt cho anh và cho gia đình nhỏ của chúng ta sau này.
Anh à, dù con đường phía trước bao nhiêu chông gai, khó khăn, trong khi em mới ra trường chưa kiếm được việc làm, anh lại ở xa, chúng ta khác biệt về tôn giáo nhưng đừng vì khó khăn mà buông tay nhau anh nhé! Những ngày không anh là những ngày với em chẳng còn ý nghĩa. Tin vào tình yêu của chúng mình và hãy tin em, em sẽ đợi anh về. Đợi đến ngày anh mặc comple và em mặc váy trắng bước vào thánh đường, nơi đó sẽ ngập tràn tình yêu và hạnh phúc. Và tình yêu của chúng ta sẽ không chỉ kéo dài 7 tháng, mà là 70, 80 năm sau anh nhé, khi đó anh và em vẫn sẽ nắm tay nhau và nói rằng: mình hạnh phúc vì tìm được nhau anh nhỉ? Vì trái tim em yêu anh nhiều lắm, hạnh phúc bên anh không thể nào quên.
suongspsinh@gmail.com (Khampha.vn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét