Giờ thì em biết rồi. Mỗi khi anh bảo “cái này anh ăn rồi” thì em biết tất cả chỉ có chừng ấy. Mỗi khi anh nói “thấy rẻ nên mua” thì em biết anh đã dành dụm nhiều ngày để đủ tiền để mua thứ ấy... Em gọi tất cả những điều này là chắt chiu hạnh phúc. Những điều tưởng chừng rất giản dị ấy nhưng không phải ai cũng làm được. Nó phải xuất phát từ tình yêu thương vô bờ bến đối với vợ con của mình.

Em không có điều gì để kể lể với bạn bè về cuộc hôn nhân của mình bởi hạnh phúc vốn không nhiều lời. Nó hiển hiện trên nét mặt rạng ngời của anh, của con. Bây giờ cuộc sống không còn khó khăn như trước nhưng tình yêu, sự hy sinh dành cho vợ con trong anh vẫn vẹn nguyên như ngày nào. Nó như một thứ quán tính cứ đưa người ta đi về phía trước. Em và con sẽ mãi yêu anh...
Theo Nhật Mai (Người lao động)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét