
Một thời hoa đỏ
Thời gian trôi qua tựa giấc mơ
Đã bao tháng năm tôi vẫn chờ
Nhớ ngày nào đó tôi gặp nhỏ
Nụ cười duyên dáng, nét ngây thơ
Lần đầu gặp gỡ sao thương nhớ
Cái thuở học trò lắm mộng mơ
Ngày tháng êm trôi thêm gắn bó
Muốn ngỏ tiếng yêu, thỏa mong chờ
Nhưng mọi chuyện đâu có ai ngờ
Tôi là một kẻ mộng, kẻ mơ
Yêu thầm chẳng nói, tình câm nín
Nhỏ vội yêu ai, vỡ giấc mơ
Thầm tự nhủ lòng sẽ phải quên
Chẳng thương, chẳng yêu, chẳng muộn phiền
Nhưng nhìn nhỏ bước bên ai đó
Lòng tôi đau lắm, chứ nào yên
Thời gian hiểu lòng nên trôi nhanh
Đau đớn trong tim đã bao lần
Đông qua - xuân đến, lòng mong ước
Sẽ có một người, vẹn ái ân
Nào hay số kiếp thật trêu ngươi
Một sớm ban mai, ai bảo tôi
Tình em tan vỡ, em thầm khóc
Nhỏ chẳng còn vui, cũng chẳng cười
Còn gì buồn hơn nữa hỡi tôi
Người mình yêu thương, khổ vì người
Lòng thầm mong ước bên em đó
Để đôi mắt buồn, lệ chẳng rơi
Rồi năm tháng qua nỗi sầu vơi
Nhỏ của ngày xưa cười trở lại
Người ơi có biết tôi vui lắm
Nước mắt lăn dài, mặn đắng môi
Và rồi tôi cũng ngỏ tiếng yêu
Gom hết yêu thương, mộng ước nhiều
Đong đầy nhung nhớ, tình khao khát
Mong được cùng ai, trọn kiếp yêu
Trở về lòng thổn thức cả đêm
Thư tình đầu tiên, em mở xem
Thư hồi âm viết, đôi dòng chữ
"Sao mày thích tao", tôi lặng im
Rồi tôi với nhỏ viết cho nhau
Những dòng tâm tư buổi ban đầu
Trời xanh, mây trắng cao vời vợi
Từ ấy thế là đã yêu nhau
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét