Anh nhìn em bằng ánh mắt lạnh lùng đầy nghi ngờ. Có lẽ trong anh vốn không có niềm tin với một cô gái như em nên ba tiếng: “Em yêu anh” mà em thốt ra với anh sẽ chỉ là một câu đùa hoặc một lời giả dối mà em đã từng nói với bao gã đàn ông trước đó. Anh không phải không tin vào tình yêu, mà cái chính, anh không tin vào em – một cô gái từng lên giường với gã đàn ông khác vì tiền.
Anh quay mặt bước đi và làm như không nghe thấy những lời em vừa nói. Anh chỉ gượng cười và nói rằng: “Anh không hợp để em yêu, vì anh không có nhiều tiền như những người đàn ông khác”. Câu nói của anh đã xát muối vào lòng em, vào vết thương rỉ máu từng ngày mà suốt thời gian qua em cố gắng che đậy bằng vẻ ngoài mạnh mẽ, cứng cỏi. Không một ai để tin tưởng để em chia sẻ, không một ai đủ quan tâm, bao dung em để em cởi mở lòng mình. Chỉ có anh đã mang tới cho em tất cả những cảm giác đó nhưng anh lại không cho em cơ hội được gần anh, được kể với anh về những điều trong quá khứ, được chứng minh cho anh tin rằng, em yêu anh.
Lần đầu gặp anh em đã cảm thấy tim mình thật xốn xang. Cái ánh mắt anh nhìn em thật tình cảm. Nó khác hoàn toàn ánh nhìn của những gã đàn ông háo sắc đã từng nhìn chằm chằm vào em. Chỉ một giây phút ấy đã khiến em bao đêm mất ngủ. Em đã từng nghĩ rằng không bao giờ yêu. Bởi vì tình yêu không mang tới cho em tiền bạc – thứ em cần để đảm bảo cho cuộc sống của mình, của gia đình mình. Em biết, nếu em yêu thật lòng một ai đó, em sẽ được nếm trải cảm giác hạnh phúc nhưng cùng với đó cũng là những nỗi đau. Đó là điều tất yếu khi yêu, mà em thì sợ, sợ cái cảm giác tim mình đau đớn vì một ai đó.
Đây là câu chuyện thật của đời tôi. Nhìn lại chặng đường đã qua, tôi cảm nhận được rõ tình yêu và hạnh phúc thực sự sau gần 7 năm kết hôn, tôi mới có thể bình tâm ngồi kể về chuyện gia đình mình.
Sóng gió bắt đầu nổi lên từ sau Tết năm ngoái, khi vợ phát hiện tôi có bồ nhí bên ngoài. Khỏi phải nói cô ấy đã gào khóc và lua loa lên như thế nào. Vợ tôi như biến thành con hổ bị điên, bị cắn xé... Bắt đầu rình rập tôi, kiểm soát giờ giấc và luôn kiểm tra tin nhắn, các cuộc gọi trong điện thoại.
Nói thêm một chút về người vợ. Từ lúc kết hôn đến khi sinh con, cô ấy chỉ ở nhà lo tề gia nội trợ. Không đi làm. Áp lực kinh tế đổ hết lên đôi vai tôi. Cô ấy chẳng hề bận tâm và không chịu hiểu rằng việc kiếm tiền mưu sinh thật không dễ dàng. Vậy mà đi làm thì đã mệt, cứ hễ về nhà là cô ấy luôn cau có, càm ràm, quát mắng chồng và con khiến tôi càng thêm ngột ngạt, bí bách. Và đây cũng là một trong nhiều nguyên nhân khiến tôi tìm kiếm niềm vui khác bên ngoài.
Tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày cuối tháng 2 năm ngoái. Vợ tôi rất bình tĩnh, kiên quyết, khuôn mặt buồn bã nói với tôi rằng, cô ấy sẽ bỏ đi xa một năm và để cho tôi sống thử với nhân tình biết đâu đây sẽ là cách hay, có thể giải thoát cho cuộc sống hôn nhân vốn rất nặng nề của chúng tôi. Tôi đã quá bất ngờ với quyết định của vợ mình và có phần nhẹ nhõm.